Ngu si

Published:

Triết gia Alain de Botton viết:

“Đừng có tìm cách chạy trốn khỏi ý nghĩ rằng bạn là một kẻ ngu si, kiểu như ngu si là một điều tồi tệ và hiếm thấy vậy. Hãy chấp nhận một sự thật chắc chắn, rõ ràng như ban ngày, rằng bạn rất ngu. Bởi vì chẳng có cách nào khác cả. Làm người, tức là ngu. Bạn đang ở trên một hành tinh cùng với 8 tỷ kẻ ngu khác.

Hãy ôm ấp và chấp nhận sự ngu si của bạn. Vì như thế bạn sẽ tự tin hơn trong cuộc sống. Vì bạn ngu là bẩm sinh nên bạn phạm sai lầm, vấp ngã là điều dĩ nhiên. Thế thì bạn sẽ bớt tức giận, bực dọc hơn. Và hơn thế, bạn sẽ sẵn sàng chìa tay ra với đồng loại. Vì họ cũng ngu si, cũng phạm sai lầm, cũng vấp ngã, đổ vỡ như bạn thôi.”

Mỗi khi bạn cáu giận, bực mình vì một điều gì đó không diễn ra như ý thì đi kèm theo là một cảm giác rằng chỉ có bạn là người gặp phải vấn đề đó, rằng chẳng ai khổ như bạn, chẳng ai phạm sai lầm như bạn. Đây là một tà tư duy. Bởi vì bản chất làm người là khổ, chìm đắm trong sinh tử, hoạn nạn và bất hảo. Tâm Từ Bi sẽ bắt đầu phát triển khi bạn nhận ra rằng Khổ không phải là một trải nghiệm của riêng mình mà là một trải nghiệm chung mà chúng ta ai cũng phải đi qua.

Mỗi ngày hãy dành ra một khoảng thời gian, nghĩ và kết nối với gần 8 tỷ người kia. Trong số họ rất nhiều người đã và đang chịu chung nổi khổ đau, bực dọc nào đó mà bạn phải chịu trong ngày hôm đó. Thầm thì cầu nguyện, mong cho họ vượt qua, được an vui, hạnh phúc. Khi mở lòng từ bi với người đồng cảnh khổ, tự nhiên, lòng từ ái ấy sẽ tràn ngập và hoá giải khổ đau của chính bạn. Và biết rằng trên con tàu vượt biển khổ ấy, chúng ta là một phần của thuỷ thủ đoàn Nhân Loại.


The only reason most people come into spiritual life is because usually their life is all screwed up. Am I wrong? And they’re looking for answers. Therefore that’s good. The people who are not here, their live is all screwed up, but they don’t know it yet. So you’re ahead of the game.

And again the reason things go wrong in your life, when you’re on the spiritual path, is because of your meditations, it’s because of your practice. You’re bringing all of your past karma to the surface, not only from this life, but from previous experiences. It’s all coming up, only you’ve learned not to handle it. Whatever happens to you, you don’t start crying like you used to do, or get upset, or get angry or get mad. Instead you ask yourself calmly, “To whom does this come? Who is experiencing this?” And soon you will say, “I am,” only you will realize that the I you are referring to, the personal I, is your ego. And you will conclude that only your ego is going through this experience, not you. And you’ll be happy. And when you become happy, you have not reacted, then that experience will be done with. You will not have to go through that again.

The reason you go through experiences again, and again and again in your life is because you react. Whatever you react to becomes a part of your life.

But, let’s say you go home tonight and you find your house is burned down. If you say, “I am consciousness, I am absolute reality expressing as bliss,” and then you ask, “To whom does this come?” you will be safe. You will realize that this too shall pass. And you’ll probably wind up getting an insurance policy that you had, and you’ll get more than the house was worth. And you will have to move somewhere else, and you will find more happiness when you move than what you had before. In other words everything is in your favor. There is nothing against you.

You must always remember this, that no matter what you’re going through, no matter what appears to have come upon you that you consider negative, it’s a blessing in disguise. Sounds strange but true. It’s a blessing in disguise, believe it or not. If you handle it in the right way, and you work through it by not reacting to it, it will turn into something so beautiful you can’t imagine. I can assure you of this. But if you react you may win, you may get your point across. That will only last a short while. Then you’ll have to go through the condition again and again, perhaps with other people, and you’ll never know why you suffer so much.

The choice therefore is yours. Whom shall I follow this day, God or mammon. God of course is consciousness. Mammon is the world. That’s the only freedom you’ve got, to make a choice whom you will follow. If you turn within yourself and realize your identity you’ll be safe. If you weep with the world you will continue to weep. It will never end.

So you begin in the morning, and you try to remember during the day, “I am not the body, I am not my experience, I am consciousness expressing as pure awareness. I am bliss.” And as soon as a situation befalls you that you don’t like, you ask yourself, “To whom does this come? To me? Who’s me? I am. Where did the I come from? What is the I? Who am I?” And you abide in the I, following it to its source. It’s source of course is the statement that you just made to yourself, prior to that. “I am consciousness, expressing as pure awareness, resulting in bliss.” That is the source. In that source there is no personal I. In that source there’s nothing happening. In that source all is well and everything is unfolding as it should. That source is you, and you are the universe.

  • Robert Adams. The Collected Works. Volume 1. Excerpt from “I am Consciousness.”

References